Chúc mừng Huân được báp-têm trở thành con cái của Thượng Đế

Lâm Thừa Huân, người thanh niên được Thượng Đế kêu gọi với 1 kế hoạch đặc biệt…

Ta nói vậy là vì ta biết điều ta đã định cho ngươi,” CHÚA phán. “Ta có chương trình tốt đẹp cho các ngươi, không phải để hại các ngươi. Ta sẽ ban cho các ngươi hi vọng và một tương lai tươi sáng. (Giê-rê-mi 29:11)

Là con trai duy nhất trong nhà, em nhận được nhiều quan tâm bảo bọc từ gia đình. Hầu hết mọi việc đều được chuẩn bị thuận tiện cho em ngay từ khi còn nhỏ. Em ít có cơ hội chủ động trong cuộc sống và luôn theo sự sắp đặt của gia đình, và em luôn được kì vọng phải đáp ứng, hoàn thành tốt kế hoạch được vạch sẵn cho mình. Điều đó hình thành trong em lối sống thỏa hiệp, im lặng vì sợ mắc sai lầm, bị trách móc và phán xét, luôn tìm kiếm sự công nhận. Dần dần em sống thu hẹp và không mở lòng, ít kết bạn giao hảo, ngại việc chia sẻ, thường xuyên một mình. Em cảm thấy đơn độc và trống rỗng trong lòng mà không hiểu được mình đang sót điều gì.
Nhìn từ bên ngoài, mọi điều có vẻ rất ổn, tốt nghiệp cấp 3 loại giỏi, hoàn thành tốt chương trình cử nhân kĩ sư cơ khí ở đại học nước ngoài. Nhưng cảm giác trống rỗng, tự ti, sợ mắc sai lầm sợ bị đánh giá luôn đeo bám em. Những cảm xúc, những nỗi sợ này khiến em bực dọc, khó chịu, với bản thân và cả những người xung quanh, đẩy họ ra xa. Sau cùng bản thân em lại càng đơn độc hơn.
Rồi Thượng Đế tìm thấy em, bằng cách gửi các anh em đến. Cuộc gặp gỡ ấy như được Ngài sắp đặt trước, vì nếu không, thì không thể nào xảy ra. Qua nhiều lần trò chuyện, được nghe điều kì diệu Thượng Đế ban phúc trong từng anh em trong nhóm, thấy Ngài hiện diện trong cuộc sống của các anh, hy vọng được nhen nhóm trong tấm lòng em, để lựa chọn học Thánh Kinh. Lời Thượng Đế tìm đến em như thế.
Khoảng thời gian học Thánh Kinh là một hành trình thử thách, vì trong lòng em còn đóng chặt với nhiều hoài nghi. Thời gian đầu em có ý muốn bỏ cuộc khi gia đình không đồng ý. Hơn nữa em còn chưa đặt trọn vẹn niềm tin vào việc Chúa Jesus đã hi sinh cho tội lỗi của mình. Cho đến khi bản thân em được Thượng Đế dẫn đưa qua nhiều sự vụ, những khó khăn trong cảm xúc, tưởng không thể vượt qua được, trong những thời điểm thử thách ấy, em chỉ có thể nương vào lời cầu nguyện với Ngài. Thượng Đế đã đồng hành, chạm đến tấm lòng, cất đi sự nghi ngờ và dựng lên đức tin trong em, qua chính trải nghiệm trong cuộc sống của em.
Có những điều như sai trật trong hành động, lời nói, cách nghĩ, những mồi lửa của tội lỗi, nằm sâu trong bản thân, nếu không được dẫn dắt bởi lời Thánh Kinh, em sẽ không bao giờ thấy được. Tình thương, lòng nhẫn nại và lời dạy của Thượng Đế như tấm gương, để em thấy rõ bản thân mình, cắt sâu vào tấm lòng để tìm ra tội lỗi, sai phạm từ bản thân mình, dẫn đến tổn thương khó chữa lành mình gây ra cho bản thân cũng như người khác. Khoảng thời gian đối mặt và làm việc với tội lỗi thật không dễ dàng, những đêm mất ngủ với tâm trạng đè nặng vì day dứt ân hận, càng khó khăn hơn khi không thể giải bày với ai. Thượng Đế lắng nghe em trong lời cầu nguyện, thấu hiểu nỗi lòng em. Ngài đã an ủi, chữa lành và cho em sự bình an đã thiếu vắng từ lâu.
Thượng Đế cho em thấy niềm vui thật không đến từ bên ngoài, mà từ tình yêu thương được Ngài gieo trồng, nuôi dưỡng từ bên trong tấm lòng. Niềm vui đến khi em chủ động phục vụ và giúp đỡ, khi nói cùng anh em về những điều sâu sắc trong cuộc đời nhau, những ấp ủ, những hy vọng, những khó khăn, nghịch cảnh để san sẻ, cầu nguyện cho nhau. Em mở lòng, chân thành chia sẻ nhiều hơn, với người thân, thông cảm với khó khăn của họ, việc mà lâu rồi em chưa làm.
Vào ngày báp-tem trong tấm lòng em hứng khởi, đầy ắp niềm vui, nỗi xúc động khi nghe những lời chia sẻ của từng anh em trong nhóm, về hành trình mà cả nhóm cùng đi qua. Các anh quan tâm, lắng nghe, yêu thương em hết lòng như người em trai. Khi xuống nước, em cảm thấy được Thượng Đế dang tay nâng đỡ, rửa sạch tội lỗi. Lên khỏi nước, lần đầu tiên em cảm thấy như được làm mới, làm sạch, được chào đón, được trân trọng, đều đến từ các anh chị em trong hội Thánh, trong gia đình của Thượng Đế.

Giờ nhìn lại, bản thân em thấy kinh ngạc và biết ơn vì những trải nghiệm, những bài học mà Thượng Đế dành tặng cho em trong khoảng thời gian dù ngắn ngủi, nhưng đầy kỉ niệm, niềm vui. Và em biết ơn vì được báp-tem trước khi sang định cư ở Mỹ, để có một sự cam kết trước khi bắt đầu một hành trình mới. Nhờ lời Thượng Đế, em nhìn rõ con người mình, được niềm vui, bình an, chữa lành, sửa dạy, biết điều phải để làm, điều sai để tránh, biết khiêm nhường vâng lời, tin cậy Ngài, các anh em cùng đồng hành. Sẽ còn nhiều khó khăn, thử thách trong cuộc sống môn đệ, và em tin tưởng kế hoạch tốt đẹp của Thượng Đế, lời dạy của Ngài như hành trang, một món quà tuyệt vời chuẩn bị cho em trong chuyến đi trước mắt.
Cảm ơn Hội thánh HCM đã đón nhận em. Em mong sớm có dịp quay lại thăm mọi người.